.::Giai tri hay.Giai tri hay nhat.Giai tri hay nhat viet nam.Wap giai tri. Wap giai tri hay nhat.Wap hay.Wap giai tri hay.Wap hay nhat.Wap hay nhat viet nam.Wap giai tri hay nhat viet nam.Wap giai tri hang dau viet nam.Wap giai tri lanh manh.Wap viet.Wap game.Wap tai mien phi.Giai tri viet.Giai tri so.Giai tri vui.Giai tri so 1 the gioi.Giai tri so hay.Giai tri so hay nhat.Giai tri online.Giai tri online hay.Giai tri online hay nhat.Giai tri truc tuyen.Giai tri truc tuyen hay.Giai tri hay nhat.Giai tri hang ngay.The gioi tên.The gioi di dong.Nhat.keyword.Haynhat.wap.sh-Sinhvien.xtgem.com-Portal ::.
Lê Công Vinh hiện là tiền đạo số một của bóng đá Việt Nam. Thế nhưng với anh, cuộc sống của một "ngôi sao" đầy rẫy áp lực, và đã có những lúc Vinh nghĩ mình như phát điên. Để có ngày hôm nay, anh đã phải trải qua một tuổi thơ đầy cay đắng.
Công Vinh. Ảnh: Hoàng Hà. Công Vinh tâm sự: "Tôi chưa bao giờ giấu giếm về việc có một người cha từng đi tù vì phạm pháp. Thậm chí, tôi có quyền tự hào về ông và một phần cuộc sống của tôi, những cố gắng của tôi cũng là để bù đắp những gì ông đã trải qua.
Ngày còn bé, chị em chúng tôi chủ yếu được bố chăm sóc, do mẹ tôi thường xuyên vắng nhà. Vì thế, chúng tôi chịu ảnh hưởng từ bố rất nhiều. Ký ức của tôi còn in đậm về tai nạn mà bố tôi phải gánh chịu. Trong một lần đi trên đường, bố đã bị một chiếc xe khách tông phải, suýt nữa chấn thương sọ não, một chân gãy với cái xương bánh chè gần như vỡ vụn. Công ty xe khách đã không chịu bồi thường một đồng nào vì cho rằng không phải lỗi của họ.
Sau tai nạn ấy, tiền thuốc thang, bệnh viện của bố đã khiến gia đình tôi khánh kiệt, nhưng cũng may ông qua khỏi dù phải mang cái đinh trong xương tới gần 10 năm trời. Trước hoàn cảnh gia đình như thế, bố tôi đã đặt số mệnh của mình vào một quyết định kinh khủng là buôn ma túy. Ông tính, chỉ là một lần, đúng một lần duy nhất để có tiền cho các con đỡ khổ. Ác nghiệt, ngay chuyến đi định mệnh ấy, cha tôi bị bắt. Tòa án xử 12 năm tù.
Đó là một biến cố, là một bi kịch trong gia đình. Lúc đầu tôi rất giận ông, mặc dù tôi còn rất nhỏ. Sau lớn lên, tôi mới thấm thía rằng bố mình chẳng qua cũng chỉ vì con cái, vì gia đình mà nhất thời phạm pháp.
Trong tù và trong trại giam, bố tôi là một người gương mẫu. Tòa án tuyên ông 12 năm tù nhưng thi hành án được 8 năm, ông được ân xá và trả quyền công dân. 8 năm ấy là 8 năm tôi thương bố. Mỗi lần bê nồi cơm lên là mỗi lần tôi chan nước mắt và ước rằng giá như bữa nào bố cũng được một miếng thịt, chỉ một miếng thôi.
Ở trong trại, bố tôi cải tạo tốt đến nỗi lãnh đạo trại giam còn mời bố tôi ở lại trại để làm nhân viên ghi chép sổ sách. Nếu không vì tôi, chắc ông đã đồng ý với lời đề nghị này. Thỉnh thoảng tôi lên thăm bố bằng xe máy, chụp ảnh gửi vào cho ông, hai bố con ôm lấy nhau mà khóc. Song, tôi biết ông rất mừng về sự tiến bộ của tôi trong bóng đá. Bố là người đầu tiên ủng hộ tôi làm quen với trái bóng. Tôi không thể quên câu nói của ông rằng: "Đời bố đã nhiều bất hạnh, con hãy đứng thẳng mà sống, hãy mang lại niềm tự hào cho những người xung quanh. Chỉ có điều ấy mới khiến bố không hối tiếc".
Tôi nghĩ rằng bố vì chúng tôi mà phải vào tù. Tôi là con trai duy nhất của ông nên phải có nghĩa vụ đền đáp. Sau khi bố ra tù, việc đầu tiên tôi làm là đưa bố đi tháo chiếc đinh ở chân và tới đây dự tính tôi sẽ gom tiền để mua cho bố một chung cư ở Nghệ An. Nếu bố muốn có cuộc sống riêng, tôi cũng sẽ tổ chức cưới vợ cho bố. Tôi rất ít khi nói với bố câu này, nhưng nó luôn nằm trong trái tim tôi: "Bố ơi, con luôn kính trọng bố và hứa sẽ sống thẳng như lời bố đã dặn".